Bài tuyên truyền thực hiện hình thức Hỏa táng
Hỏa táng hay hỏa thiêu, là phương pháp xử lý thi thể bằng cách đốt cháy. Tùy theo mong muốn của gia đình mà sẽ nhận lại tro hoặc xương, hoặc cả hai. Hiện nhiều nước trên thế giới như: Ấn Độ, Srilanka, Campuchia, Lào, Thái Lan, Myanmar… đều phổ biến việc hỏa táng. Phương pháp hỏa táng sạch, không gây ô nhiễm môi trường.
Người xưa hỏa táng bằng cách đưa thi thể người quá cố lên giàn, chất đầy củi khô để đốt. Còn hỏa táng theo phương pháp hiện đại, quan tài được đưa vào buồng hỏa táng, nhiệt độ sẽ được nâng lên dao động từ 1.200-1.4000C. Sau khoảng 2-2,5 tiếng, thi thể sẽ được đốt cháy bằng nhiệt, chỉ còn lại phần tro cốt. Tro cốt của người quá cố được cho vào hũ (sành sứ hoặc thủy tinh) đặt ở chùa để thờ cúng hoặc có thể đem rải trên núi, xuống sông, biển… cũng là một hình thức như cát táng. Người dân muốn thổ táng hay hỏa táng đều có ý nghĩa như nhau. Tuy nhiên, thổ táng chiếm nhiều diện tích đất (5-10m2), trong khi quá trình phát triển đô thị, dân số ngày một gia tăng, quỹ đất dành để mai táng người quá cố ngày càng thu hẹp. Còn hỏa táng là một hình thức mai táng văn minh, vừa tiết kiệm quỹ đất phục vụ phát triển kinh tế - xã hội, vừa bảo vệ môi trường và tiết kiệm chi phí.
Hiện nay trên địa bàn Tỉnh Đăk Lăk đã có Trung tâm Hỏa Táng. Trung tâm hỏa táng An Lạc Viên tọa lạc tại thôn Hòa Nam 2, xã Ea Nuôl, huyện Buôn Đôn, tỉnh Đăk Lăk. Trung tâm hỏa táng An Lạc Viên sử dụng lò hỏa táng TABO-công nghệ hàng đầu thế giới của Thụy Điển được phát minh từ năm 1932 và liên tục cải tiến phù hợp với xu thế thời đại. Độ tin cậy của công nghệ này đã được chứng minh khi có hơn 500 lò hỏa táng TABO đang được vận hành trên toàn thế giới, rất nhiều trong số đó đã được sử dụng trên 20 năm. Công viên nghĩa trang vĩnh hằng - Trung tâm hỏa táng An Lạc Viên là công viên nghĩa trang hiện đại, duy nhất và lớn nhất tại khu vực Tây Nguyên hiện nay. Bên cạnh việc đáp ứng nơi an nghỉ cho người đã khuất cũng như nhu cầu chăm sóc, thăm viếng của thân nhân theo hình thức văn minh, việc hỏa táng còn góp phần cải thiện cảnh quan, tiết kiệm tài nguyên đất đai, đồng thời góp phần bảo vệ môi trường.
Lâu nay, theo phong tục truyền thống, người dân Việt Nam thường lựa chọn phương thức địa táng. Thế nhưng xã hội văn minh đặt ra yêu cầu rất cao về bảo vệ môi trường, cảnh quan thiên nhiên trong khi quỹ đất dành cho việc chôn cất ngày càng hạn hẹp. Vì thế, hình thức hỏa táng người đã khuất đang ngày càng được nhiều người dân ủng hộ và sử dụng khi có tang chế. Nhà nước cũng khuyến khích điều này vì lợi ích mà nó mang lại cho xã hội.
Hình thức hỏa táng người đã khuất có rất nhiều ưu điểm. Cụ thể, hỏa táng góp phần giảm sức ép về quỹ đất cho các địa phương, tiết kiệm thời gian, giữ gìn vệ sinh môi trường, bảo vệ nguồn nước, tránh lây lan dịch bệnh. Đặc biệt, so với hình thức địa táng thì hỏa táng giúp tiết kiệm rất nhiều chi phí, nhanh gọn, văn minh vì không phải qua cải táng, di dời mộ nên sẽ không ảnh hưởng đến đời sống tâm linh, giảm đau thương cho người thân trong gia đình. Ngoài ra, đối với những gia đình chọn lưu trữ tro cốt trong các công viên nghĩa trang, việc bảo dưỡng, chăm sóc và bảo vệ cũng thuận tiện và an toàn hơn rất nhiều.
Thực tế cho thấy, hỏa táng là hình thức mai táng văn minh, tiến bộ, là xu hướng được nhiều người, nhiều dân tộc trên thế giới lựa chọn. Đối với xã Hòa Thuận, triển khai thực hiện phù hợp, có hiệu quả Quyết định số 2282/QĐ-TTg ngày 26/11/2013 của Thủ tướng Chính phủ trong việc từng bước đưa việc sử dụng hình thức hỏa táng trở thành hình thức mai táng phổ biến của người dân Việt Nam theo hướng văn minh, hiện đại, tiết kiệm đất đai và bảo vệ môi trường, phù hợp điều kiện kinh tế - xã hội của thành phố Buôn Ma Thuột, tỉnh Đăk Lăk nói chung và Xã Hòa Thuận nói riêng. Vì vậy, để thay đổi nhận thức của nhiều người, Đảng ủy, chính quyền đề nghị MTTQ xã, các ban ngành, đoàn thể, đặc biệt Hội Người cao tuổi, Hội Cựu chiến binh xã cần đẩy mạnh công tác tuyên truyền, khuyến khích cán bộ và người dân chọn hình thức hỏa táng sau khi qua đời, góp phần xây dựng xã hội văn minh, dành quỹ đất để phục vụ sản xuất, phát triển kinh tế - xã hội và bảo vệ môi trường.
T. Hương